Mặc dù Lâm Sương Sương không biết Diệp Tĩnh Trinh đang nghĩ gì, nhưng thấy cô ấy không bướng bỉnh nữa thì rất hài lòng, nói tiếp:
"Chị à, có lẽ đây sẽ là cơ hội duy nhất của đời chị đấy, để càng lâu thì cơ hội hồi phục thị lực sẽ thấp hơn. Tiền thì có thể kiếm được, cho dù chúng ta chỉ bán trứng trà đi nữa thì bán liên tiếp mấy năm cũng sẽ kiếm được đủ thôi.”
Diệp Tĩnh Trinh cắn môi.
Lâm Sương Sương đứng lên:
"Cứ quyết định vậy đi, em phải đi ngay mới kịp về nhà trước khi trời tối. Em thấy chị Đường đối diện giường chị cũng khá tốt bụng, để em nhờ chị ấy chăm sóc chị giúp em, chị yên tâm, em sẽ cho chị ấy tiền.”
Diệp Tĩnh Trinh duỗi bàn tay ra: "Sương Sương à… Chị, chị có thể mặt dày chờ đợi được sao?”
"Chị à, mặt dày thì có sao? Mắt quan trọng hơn. Giờ em phải đi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT