Lâm Sương Sương mua gạo về.
Rau và thịt, giờ này không mua được nữa rồi, Lâm Sương Sương lấy đậu phụ khô mang theo ra, nói với Thái Hảo Hán:
“Ông, món đậu phụ khô này chắc chắn không ngon bằng món ông làm, ông ăn thử xem, góp ý cho con xem là chỗ nào còn sai sót, tiện thể ăn đỡ bữa cơm, thiếu gì cần gì thì ngày mai bác bảo chú Chu đi mua.”
Lúc này ông Thái mới phấn chấn tinh thần, bảo Lâm Sương Sương lấy một miếng cho ông cụ nếm thử, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt nói cho Lâm Sương Sương nghe vấn đề nằm ở đâu một cách đâu ra đấy.
Lâm Sương Sương rất nghiêm túc học hỏi, cô còn sợ mình quên mất nên lấy giấy bút ra ghi chép lại.
Ông Thái nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, càng thêm vui vẻ, dường như ngực cũng không còn đau nữa, chân tay cũng linh hoạt hơn, thấy Chu Đại Đệ nói cơm đã nấu xong, còn giữ Lâm Sương Sương ở lại ăn cơm.
Lâm Sương Sương xua tay, vội vàng bỏ đi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play