Về chuyện xưởng đậu phụ khô, Lâm Sương Sương đã sớm nghĩ kỹ.
Nói với Diệp Tĩnh Trinh:
“Chị, hiệu quả và lợi ích của xưởng đậu phụ khô rất tốt, nhưng chị đi Ma Đô quả thật không lo chu toàn được, em đã nhờ người, muốn mua một căn phòng ở Ma Đô, chờ mua xong, em dùng căn phòng ở kia đổi với cổ phần ở xưởng lúc trước của chị, tiền chênh lệch coi như em tặng chị, về phần xưởng, sau này em định để cho mẹ em và bác Hoa tiếp tục làm. Chị thấy thế nào?”
Diệp Tĩnh Trinh kinh ngạc: “Nhà? Em cần nhà để làm gì?”
Lâm Sương Sương tinh tế giải thích cho cô ấy:
“Chị ngẫm lại xem, chị đi Ma Đô, chung quy cách chúng ta rất xa, nếu sau này giữa vợ chồng nháo chút mâu thuẫn nhỏ, đều là bình thường, nhưng chị có căn nhà thì có nơi để đi, nếu thật sự cảm thấy trong lòng nghẹn khuất, chị ở nhà của mình đi, đừng ủy khuất chính mình.”
“Nếu mẹ muốn đi thăm chị, cũng có thể ở trong nhà đó thêm vài ngày, không cần quá thận trọng; đương nhiên, nhìn dáng vẻ của giám đốc Hà, hẳn là sẽ đối xử với chị rất tốt, vậy mẹ lời em vừa nói cũng không cần suy nghĩ, chị có thể cho thuê nhà, em dặn dò người ta mua nhà ở khu vực náo nhiệt, như vậy, tiền thuê một năm đủ tiền tiêu vặt của chị, không cần mọi thứ đều phải giơ tay xin người khác, không phải cũng là mặt mũi của chị sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT