Phương Ngọc Lan nhìn thấy Bác Hoa thì hoàng sợ.
Cô ta đã quên mất, mình với cái đầu và khuôn mặt được băng bó kín mít, mà vẫn còn đi bộ từ ở phía sau thôn, nhưng làm sao lại có người có thể nhìn thấy cô ta hả?
Nhưng lương tâm cắn rứt khiến cô ta co rúm người lại, sau đó cô ta thản nhiên nói: "Tôi, tôi, chúng tôi chỉ đi đến quán ủy ban thôn, làm chút nước tương thôi!"
Đường Chí Tân khinh thường cười, rồi nói: “Vậy thì đơn giản thôi, cùng một vấn đề, trong chúng ta có người cũng đang hỏi chồng của cô đó! Nào, Tiểu Quách à, chồng của Phương Ngọc Lan đã nói sao nào, sáu giờ ba mươi phút tối ngày hai mươi lăm, bọn họ đang ở đâu vậy hả?”
Tiểu Quách hợp tác liền lớn tiếng nói: "Chồng của Phương Ngọc Lan Lý Nghĩa Sinh nói, sáu giờ ba mươi phút tối ngày hai mươi lăm, Phương Ngọc Lan bảo anh ta đi giết người, là giết Diệp Tĩnh Trinh.”
Tiêu Quách vừa dứt lời, thì đám người đang xem náo nhiệt bắt lớn tiếng “vo ve” thảo luận, cho nên Phương Ngọc Lan đã hét lên: “Lý Nghĩa Sinh anh sẽ không được chết tốt đâu, và sao tôi có thể kêu anh ta giết người được hả, tôi chỉ bảo anh ta dọa cô ấy sợ để lấy một chút tiền thôi….”
Đường Chí Tân lập tức hỏi: "Ồ? Hù dọa người ta để lấy một chút tiền, hù dọa đến mức lăn xuống dốc, dẫn đến đầu bị chấn động nghiêm trọng sao hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT