Ánh mắt Diệp Minh Dương bình tĩnh, vẻ mặt kiên định.
Mỗi lần khi mà anh trông như thế này, Lâm Sương Sương biết là có nói nhiều cũng vô ích, nên cũng không nói gì nữa mà chỉ nhắc đến con trai:
“Vẫn nên đưa Nhượng Nhượng về chỗ sư tổ đi, sư tổ và chị Hồng dạy dỗ tốt hơn, đi theo họ cũng an toàn.”
“Anh biết rồi, ngày mai anh đưa thằng bé đi.”
Tuy nhiên, kế hoạch không nhanh như những thay đổi bất ngờ.
Buổi tối, cả nhà vừa rửa mặt xong đang ngồi trên giường, hôm nay Nhượng Nhượng hoạt động nhiều, nằm trên giường vỗ về một lúc đã ngủ thiếp đi, bỗng nhiên điện thoại trên đầu giường đột nhiên vang lên:
Diệp Minh Dương: “Muộn thế này rồi… ai vậy?’

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play