Giọng Minh Khâm rất nhẹ, mang theo thương cảm.
Lâm Sương Sương biết, mất đi một thành viên, đối với người như Minh Khâm mà nói, là điều vô cùng tự trách.
“Sư phụ, xin đừng nói như vậy, thân là thành viên Dị Môn, đây đều là việc con nên làm. Con biết, chuyện của Bách Thương, sư phụ rất khổ sở, con cũng đang kiểm điểm, không biết có phải truy đuổi quá gắt gao hay không, mới có thể làm cho Thiết Trấn Sơn càng phát rồ.”
Minh Khâm lắc đầu: "Không, con tuyệt đối không nên nghĩ như vậy. Dựa theo phong cách làm việc của Thiết Trấn Sơn, đây vốn là dự định của ông ta, chỉ là hiện tại bởi vì sự gia nhập của Jennifer, cùng với sự hỗ trợ của con, cho nên mới để cho chúng ta sớm nhìn thấu mà thôi.”
Lâm Sương Sương kinh ngạc: "Người nói, đây vốn là tính toán của ông ta? Làm sao người biết?”
Minh Khâm châm một điếu thuốc, hít một hơi, chậm rãi nói: "Một tháng trước Bách Thương đã từng nói với cấp trên trực thuộc của cậu ta, cậu ta ở nhà ngửi được mùi không thuộc về mùi của cậu ta, cậu ta hoài nghi chỉ là tên trộm bình thường, đã từng đi truy tìm tung tích, nhưng không có kết quả, về sau bận rộn với công tác khác, cậu ta liền không để ý nữa. Đây là vừa rồi sư phụ thông tri với cấp trên của cậu ta, chính miệng cấp trên cậu ta nói nói, mặt khác, cậu ta là một trong những người ở phân khu trong thành phố, có thân hình tương đối gần giống Thường Bá Khang. Cho nên, đây là Thiết Trấn Sơn đang khiêu khích sư phụ. Con có sợ hay không?"
Minh Khâm dùng ánh mắt ủ dột nhìn Lâm Sương Sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play