Jennifer hễ hỏi đến tiền, thì Lâm Sương Sương dùng lực gật đầu:
 “Đương nhiên! Rất đáng tiền! Sau này càng đáng giá hơn! Nhưng, trong những thứ đồ đó, có một bức tranh là di vật văn hóa, tôi đã giao rồi. Trên sàn mua bán những cái này là phạm pháp, cô biết không?”
Jennifer nhún vai rất tây: “Ồ, tôi không biết. Tôi chỉ cảm thấy tốt là được rồi.”
Lâm Sương Sương: “Vậy sao cô cho rằng là tốt?”
Jennifer hơi nghiêng đầu, sau khi nghiêm túc suy nghĩ, nói:
 “Tôi…không nói ra được, tôi chỉ có thể cảm nhận. Chỉ cần tôi muốn biết những thứ này tồn tại hay không, tôi chỉ có thể cảm nhận được nó. Tôi có thể cảm nhận nó bao nhiêu tuổi, tốt hay không, dường như còn có thể nghe thấy âm thanh của nó; có lúc, tôi thậm chí có thể cảm nhận được chuyển động của nó. Khó mà nói được, tình hình cụ thể nhìn đồ cụ thể mỗi lần cảm nhận không giống nhau.”
 “Thật kì lạ! Ừm…cô có thể biểu diễn cho tôi xem xíu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play