Lâm Sương Sương đi vào, nhìn thấy tứ hợp viện rất lớn, phòng ốc rộng rãi còn có sân vừa lớn vừa sạch sẽ.
Một nhóm người già tụ tập xung quanh, ngưỡng mộ nhìn đứa bé trong tay Anh Cương mà Minh Khâm thì đang ở một bên cung kính hầu hạ.
Lâm Sương Sương nhìn thấy tư thế này cũng lập tức bỏ đồ đạc xuống, cùng Diệp Minh Dương đi tới cung kính chào hỏi: "Xin chào các vị tiền bối gia gia, chào sư tổ gia gia, chào sư phụ."
Anh Cương không để ý đến hai người mà chỉ khoe đứa bé trong tay: "Nhìn xem, nhìn xem, tôi đã đặt cược với các người từ lâu rồi. Tôi nói thằng bé có thể nhấc cái này lên. Nhìn đi, nhìn đi!"
Lâm Sương Sương nhìn qua lập tức thấy trong tay Diệp Bất Nhượng nhỏ bé cầm một khối đá lớn.
Giống như loại dùng trong võ thuật cổ xưa, một cái nặng mười cân, là một cái khóa đá!
Vì bàn tay của đứa bé nhỏ nên không nắm được tay cầm của hòn đá, không biết ai đã buộc sợi dây vào đó nên đứa bé đã cầm sợi dây đó nhấc chiếc khóa đá lên cho đến khi nó đung đưa…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT