Một lúc lâu sau, Từ Tiểu Xuân liền thần bí đến gần Lâm Sương Sương mà nói: "Được rồi, không sao đâu thì tốt. Chuyện này đừng nhắc tới nữa, hơn nữa chị có nghe nói có lúc quỷ có thể che mắt mà!"
Lâm Sương Sương càng ngày càng không nói nên lời, sau đó liền ngồi xuống mép giường: "Ôi, thằng bé này, đã giày vò chết em rồi!"
Lâm Minh cười “hehe”: “Thằng bé là như thế, nó là thế này, à haha, em gái lớn, em nhìn em đi, một đứa bé đã làm em lo lắng thành ra thế này rồi, cho nên, chúng ta…cái đó, Từ Tiểu Xuân, em nhanh nói đi!”
Từ Tiểu Xuân: "Đúng vậy! Em gái ơi, chúng tôi đặt biệt đến đây để nói với em một chuyện, cái đó, em gái lớn à, em nhìn xem, Bất Nhượng thằng nhỏ này thật mạnh mẽ, nhưng em vẫn phải lo lắng cho thằng bé, cho nên chuyện đó, còn Nhi Đình nữa, khụ khụ khụ, qua một tuổi rồi thì em cũng đừng mang nó quay về nhé, được không?”
"Hả?" Lâm Sương Sương cảnh giác nhìn Từ Tiểu Xuân.
Từ Tiểu Xuân cười một cách nịnh nọt: “Em gái lớn, em là tốt nhất rồi! Em nghe chị nói, Nhi Đình là chị và anh trai em từ lúc sinh ra đã đưa theo cùng rồi, nhưng bọn chị một ngày cũng chưa bao giờ xem cô bé là con của người khác cả, hơn nữa còn thật lòng giống Ích Thanh vậy. Thoáng qua, thì cũng đã một năm trôi qua rồi, còn bọn chị thì đang nhìn đứa bé lớn lên từng ngày, bọn chị….em gái lớn, chúng tôi không đành lòng trả lại nó lại cho em đâu!”
"Bọn chị cũng biết em thích con bé, và chuyện nuôi dưỡng hai đứa con này, nhưng đều là tiền của em, cho nên chị và anh trai em đã thương lượng rồi, tiền thì bọn chị sẽ trả lại cho em! Giống như tiền mua căn nhà vậy đó, bọn chị sẽ nổ lực làm việc, bọn chị sẽ tích góp tiền, va bọn chị sẽ trả lại, hơn nữa một đời này cũng được nữa, em gái lớn, cầu xin em, Nhi Đình cho bọn chị rồi phải không? Đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT