Lâm Sương Sương đi mua một bát mì xương sườn, còn thêm vào một ít thịt heo ngâm, rồi ngồi với Minh Phất Hiểu ở một góc, mỗi người cầm một bát ăn.
Minh Phất Hiểu ăn rất chậm, còn Lâm Sương Sương thì xử đẹp tô mì chỉ trong thoáng chốc.
Khi Minh Phất Hiểu ăn được một nửa, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói: "Chị Sương Sương, người ở Đế đô… Có khinh thường em không?”
Lâm Sương Sương rất nghiêm túc nhìn cô ấy và nói:
"Tại sao họ lại khinh thường em chứ? Đừng để ý đến cái nhìn của người khác. Bố em là người rất tài giỏi, còn mẹ em nếu không bị bệnh, thì bà ấy chính là một nhà khoa học. Anh em cũng đi học ở nước ngoài, còn em thì từ nhỏ đã phải tự mình nỗ lực mới có thể sống ở nhà bố mẹ nuôi, em có gì thua họ đâu?"
"Em..." Minh Phất Hiểu ngừng lại, không nói gì.
"Phất Hiểu, những vấn đề này em có thể nghĩ, nhưng đừng để chúng quấy nhiễu em quá lâu. Một số việc suy nghĩ cũng không có ích gì, chỉ có đối mặt, giải quyết và thay đổi thì mới có câu trả lời. Còn ăn không? Nếu không ăn thì chúng ta đi thôi, sắp trễ giờ mất rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play