Lâm Sương Sương vừa bước vào nhà bà bán đậu phụ đã nghe thấy tiếng chó sủa.
Khi Lâm Sương Sương đến gần xưởng đậu phụ ở phía bên phải sân, cô nhìn thấy một con chó lớn màu vàng.
Ơ? Đây chẳng phải là con chó đã giúp cô tìm rắn ngày hôm nay sao?
Lâm Sương Sương nhìn con chó vẫy đuôi với cô, còn há miệng cười toe toét, Lâm Sương Sương không khỏi mỉm cười ngồi xổm xuống, sờ lông nó, nhỏ giọng nói: "Em khá thông minh đó, hôm khác tới nhà chị, chị cho em ăn thịt."
Con chó lớn màu vàng sủa vài tiếng bày tỏ sự vui mừng, bà đậu phụ bước ra, nhìn thấy Lâm Sương Sương thì giật giật khóe môi: "Là cô? Cô đang làm gì ở đây?"
Bà đậu phụ khoảng năm mươi tuổi, mái tóc ngắn được quấn lại bằng khăn hoa, khuôn mặt tròn, ở nông thôn cũng được coi là trắng ngần. Lúc này, bà ấy đang bày ra vẻ mặt không mấy thân thiện.
Vì bà đậu phụ và Trịnh Kim Nga gần bằng tuổi nhau, bình thường cũng nói chuyện với nhau được mấy câu nên bà ấy không thể chịu nổi cô con dâu lười biếng của nhà họ Diệp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT