Lâm Sương Sương không nhìn Diệp Minh Dương thì không sao, nhưng khi nhìn thấy anh cũng cầm đòn gánh, dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể đánh nhau thì Lâm Sương Sương có chút nhụt chí.
Diệp Minh Dương mạnh mẽ khí phách, Khang Thái Trân ức hiếp mẹ và chị của anh như vậy, còn gây sự tới tận cửa, là người đàn ông thì đều sẽ không thỏa hiệp.
Nhưng Khang Thái Trân lại càng già càng cố chấp, chỉ cần là chuyện mà bà ta đã cho là đúng thì rất khó thay đổi.
Lâm Sương Sương biết, lúc này chỉ nói sai một câu thôi cũng có khả năng dẫn tới đánh nhau.
Cô âm thầm nghiến răng, nghĩ nghĩ, cuối cùng tìm ra một cái cớ, sau đó ghé đến bên tai Khang Thái Trân nói:
"Là Bùi Viễn Chí không thích mấy thứ đó, có một lần con nghe anh ấy nói với người khác rằng loại quần áo ở nông thôn này của chúng ta vô cùng quê mùa, cho nên con cũng không thích nữa, chứ không phải vì cái gì khác, được rồi được rồi, mẹ đừng ồn ào nữa.”
Khang Thái Trân nhíu mày, lần này cũng biết nhỏ giọng nói thầm với con gái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT