Lâm Sương Sương nhanh chóng quan sát địa thế, đá bay vài khung ăng-ten rồi kéo Hắc Long lại phía bên trái sân thượng.
Ở đây khoảng cách với tòa nhà bên cạnh chỉ chưa tới một mét. Một khi thành công thì cô có thể nhanh chóng rút lui, nên dù dưới chân đầy rác rưởi cô cũng chẳng còn bận tâm.
Ngón tay của Hắc Long vẫn chảy máu, khiến không khí vốn đã hôi thối của khu trại Long Thành này thêm phần tanh tưởi. Ý chí của Hắc Long cũng đã suy sụp, trong tình cảnh bị tách biệt với thuộc hạ hơn chục mét, anh ta thều thào cầu xin:
"Cô... Cô muốn gì? Cô muốn gì tôi cũng đưa... Khụ khụ, khụ khụ..."
Giọng Lâm Sương Sương trầm tĩnh, cô siết chặt cổ anh ta hơn: "Tốt lắm! Chỉ cần anh chịu hợp tác thì tổn thất của anh chỉ là một ngón tay thôi! Nếu không, tổn thất của anh sẽ là... cái đầu! Bây giờ, tôi muốn anh bảo thân tín của anh—Hà Mã Tử, mang sổ sách phân phối ma túy vào nội địa và danh sách liên lạc ra đây cho tôi. Hoàn thành trong năm phút, tôi sẽ đi!"
"Khụ khụ khụ! Nội địa? Cô... cô... cô là người nội địa?"
"Đúng! Tôi lấy sổ sách, không ảnh hưởng gì đến việc anh tiếp tục làm ăn ở đây, đúng không? Nên mau lên đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT