Lúc Từ Tiểu Xuân nói chuyện, Lâm Sương Sương nhìn thẳng vào mắt cô ấy.
Lâm Sương Sương lập tức hiểu được cảm xúc của Từ Tiểu Xuân.
Đây là cái gì với cái gì chứ, không cần biết góa phụ Lộ sinh ra trai hay gái, đều xem như ngang hàng với Từ Tiểu Xuân, chính là em trai hoặc em gái của chồng, ăn sữa của cô ấy...
Loại cảm giác này thật kỳ lạ!
Lâm Sương Sương không bình luận gì chỉ nói: “Chị đừng để ý tới loại người này. Nói đi cũng phải nói lại, hai người vẫn qua lại với bọn họ à? Bà ta tới nói những lời này với chị à?”
Từ Tiểu Xuân nhẹ nhàng lắc đầu:
“Cũng không qua lại nhiều lắm... Nói sao nhỉ, ôi! Lúc đầu, bố thường xuyên đến nhà chị để xin chút đồ ăn, nhưng anh ba dặn dò chị sau này không để gạo ở trong nhà, anh ấy mua về để ở nhà máy, mỗi ngày mang về một ít, như vậy bố sẽ không lấy được đồ của bọn chị; về tiền bạc, Bọn chị cũng không có nhiều tiền, chị để dành được vài đồng đều may vào trong quần áo mang theo người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play