Nghe thấy lời của Lâm Sương Sương…
Giả Tú và chủ nhiệm thôn nhìn nhau, kinh ngạc:
“Chậc chậc! Ôi trời, nhìn không ra nha, cứ tưởng Khang Thái Trân là dữ dằn lắm rồi. Bây giờ xem ra Lâm Hồ Bảo mới là đồ tồi!”
Lâm Hồ Bảo lập tức kêu oan:
“Không phải như vậy đâu! Các người thì biết cái gì chứ! Khang Thái Trân ở nhà chua ngoa khủng khiếp, đã thế còn không hiếu thuận với mẹ tôi, suốt ngày cãi nhau với mẹ tôi. Khi bà ta mang thai cũng không chịu yên, cứ nói muốn sinh con gái mãi, con trai thì lại giống tôi chẳng được tích sự gì. Làm mẹ có gì mà tức chết chứ?”
“Dù sao bà ta không thích con trai, chỉ muốn nuôi con gái gì đó thôi. Mẹ tôi cực kỳ tức giận, đến nỗi cãi nhau với bà ta hết ngày này qua tháng nọ. Thấy bà ta ngã, mẹ tôi còn nói không được đỡ dậy, vẫn là tôi có lòng tốt nên đã đưa bà ta đến bệnh viện. Các người nói đi, tại sao lại bảo rằng tôi tồi tệ? Tôi mà không cứu thì bà ta đã sớm chầu trời rồi!”
Lâm Sương Sương phát cáu mà hét lên: “Bố còn mặt mũi để nói nữa à? Mẹ đã kể cho con nghe, lúc mang thai, vì bụng to nên mẹ mới nhờ bà nội phụ nấu cơm cho anh cả với mấy người khác. Bà nội không chịu thì mẹ con mới quát tháo đó chứ! Tại sao bố không nói đến việc này? Bố không phải con người!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play