Lâm Sương Sương đã nói rõ ràng như thế, viện trưởng Thái cũng thoáng bình thường trở lại.
Ông ấy đẩy cặp kính, cười thành tiếng, nói.
"Hóa ra là như vậy, tôi hiểu rồi. Ha ha, Tiểu Lâm à, vậy tôi cũng không nói chuyện khách sáo với cô nữa, nếu chỉ có như vậy thì để tôi trả tiền cho."
"Thật sự tôi rất cảm ơn cô đã đưa bố tôi vào bệnh viện. Ông ấy... Khụ khụ, tôi ở bên ngoài cũng nghe thấy hết rồi, cô nhiệt tình lại vất vả quá, nếu không có cô thì chắc ông ấy có chuyện gì cũng không ai biết."
Mặc dù viện trưởng Thái nói như vậy nhưng Lâm Sương Sương cũng không thích nói nhiều.
Cô không giả vờ khách sáo thêm, chỉ mỉm cười nhàn nhạt rồi chào tạm biệt.
"Không sao cả, vậy thì tôi phải về đây. Đợi tôi nghĩ cách dẫn người thân tới rồi sẽ đi tìm viện trưởng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT