Lâm Minh bóp cổ, mặt nhăn nhó bắt chước giọng Lộ Lĩnh Đệ nói:
“Đừng có tìm nữa, bố mày không có ở đây, không phải là mày với Lâm Đông Tuyết cái con ngốc kia đến ủy ban xã tố cáo sao, muốn mẹ tao đi phá thai à? Một đồng cũng không bồi thường, còn muốn mẹ tao đi phá thai? Các người không sợ trời đánh sét đánh à! Mẹ tao với bố tao cũng yêu nhau bao nhiêu năm rồi, chẳng lẽ không đáng được mấy đồng tiền phá thai? Phì! Lão Tam tao nói cho mày biết, bây giờ nhà anh cả cũng không đứng về phía Khang Thái Trân cái con đàn bà chanh chua đó, đã các người làm chuyện bất nhân trước thì đừng trách chúng tôi trả đũa, bán tivi chia tiền! Đừng ai mong sống yên ổn!”
Nói xong liền bỏ tay đang phe phẩy quạt, liếc mắt nhìn Diệp Minh Dương, rồi mới nói với Lâm Sương Sương:
“Em gái, em nghe xem, em nghe xem, rốt cuộc ai mới là kẻ không biết xấu hổ, còn lý luận như vậy, đây là những lời lẽ gì thế này, bọn họ đang làm cái quái gì vậy? Anh cả chị dâu cũng hùa vào tính kế anh và mẹ sao? Đây là chuyện mà con cái, con dâu nên làm sao?”
Lâm Sương Sương cắn chặt răng, nửa ngày không nói nên lời, chỉ thở hổn hển.
Diệp Minh Dương nhíu mày nói với Lâm Minh: “Anh Ba, đừng nói nữa, bây giờ điều quan trọng nhất là chữa khỏi bệnh cho mẹ.”
Lâm Sương Sương đột nhiên lớn tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play