Nghe những lời của ông cụ và nhìn vẻ mặt của ông ta, không hiểu sao tim Lâm Sương Sương đập loạn xạ.
Sư phụ nói rằng một bậc thầy võ cổ có thể cảm nhận được cảm xúc của người khác bằng cách cảm nhận nhịp tim của họ,...
Tuy cô trên mặt thì cười toe toét nhưng trong lòng lại có cảm xúc muốn chửi chết bà ông ta, xem ra không thoát khỏi sự cảm nhận của ông ta rồi, xảo quyệt như Thiết Trấn Sơn sao lại không thể cảm nhận ra được. 
Lâm Sương Sương bèn cười với ông lão: “Đúng vậy, không thể giả vờ được, thật ra thì… cái cuối cùng này cháu không nỡ cho ông ăn, nhưng ông … đã lấy rồi, cháu thì… hắc hắc, ông Anh, bữa sau ông phải mời cháu đấy!”
"Thế mới đúng chứ! Cháu cứ yên tâm đi, ông hông ăn không của cháu đâu! Cô bé, lại đây, nói cho ông biết, cuốn sách này của cháu từ đâu mà có?"
Ông cụ ăn vội chiếc bánh sừng bò, lấy trong túi ra một chiếc khăn tay lau tay rồi cầm cuốn sách về huyệt đạo của Lâm Sương Sương đang để trên bàn.
Lâm Sương Sương: "À... cái này à, cháu khá thích Trung y, đang học Trung y."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play