Lâm Sương Sương nhìn tay Bùi Viễn Chí, trên đó đúng thật là có mấy vết xước nhỏ đang ứa máu.
Chắc là bị kẹp đau lắm!
Nhưng như vậy mới đúng chứ, nếu tôm hùm không phản kháng lại thì sao gọi là tôm hùm được? Tôm hùm cũng có càng cơ mà!
Cô đã ra lệnh cho tôm hùm kẹp anh ta, bị kẹp thì không rách da sao được?
Thôi được rồi, lần trước tên khốn này lái xe dọa cô sợ muốn rớt tim ra ngoài, bây giờ coi như huề nhau đi.
Lâm Sương Sương không nói lời nào mà quay đầu đẩy xe tới vài bước, sau đó đạp đi mất.
"Ê ê, tôi đang nói chuyện với cô đấy, này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT