Lý Cảnh Ngạn ra khỏi phòng của chú Cừu, ngay lập tức đứng bên cửa sổ trao đổi:
“Đỉnh dã man! Sao chú ấy làm được nhỉ? Tôi xém tưởng mất đồ rồi chứ! Thật lòng cảm ơn chú! Cẩm Lý, cô quen chú ấy, cô nói xem, chú ấy thích cái gì, khi đến trạm tôi mua luôn, dù sao cũng nên nói một câu cảm ơn với người ta.”
Lâm Sương Sương cười, nhún vai: “Không biết nữa. Chú Cừu chắc chẳng thiếu thứ gì đâu. Vừa nãy tôi cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy chú ấy. Chú ấy nói với tôi, hiện tại chú đang kinh doanh. Chú ấy… Ồ, chú ấy là người từng trải. Chú ấy giúp anh thật sự cũng vì tình nghĩa với tôi thôi. Cảm ơn hay không thì tôi nghĩ chú ấy cũng không để ý đâu. Vậy nên anh cảm ơn tôi là được rồi.”
“Tất nhiên phải cảm ơn cô rồi! Nhưng người ta đã giúp tôi việc lớn như thế, chắc chắn tôi phải có lời cảm ơn. Thôi không nói nữa, lát nữa cô giúp tôi trả lại quần áo, tôi đi báo cáo với thủ lĩnh đây.”
Lý Cảnh Ngạn vô cùng vui vẻ đi đến phòng Minh Khâm. Lâm Sương Sương tiếp tục đợi ở ngoài, vốn dĩ là chờ học trò chú Cừu mang quần áo đến nhưng lại thấy Lý Cảnh Ngạn mở cửa phòng Minh Khâm rồi vẫy tay gọi: “Này, cô vào đi, thủ lĩnh đang tìm cô, mau vào đi.”
Lâm Sương Sương đành vào đó trước.
Chỉ thấy Minh Khâm mặt đầy nghiêm nghị nói: “Nghe bảo bạn cháu là thần trộm? Kể cho tôi chút tình hình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT