Chơi bài như vậy, mọi người trên tàu đều rất thông minh, chỉ sau một hai lần chơi là đã nhớ được luật; ba bốn lần chơi thì đã bắt đầu mê mẩn.
Lúc đầu, đã giao hẹn ai thua thì phải nhường chỗ cho người khác.
Nhưng Diệp Minh Dương và Huyễn Ảnh sau khi chơi thì thích thú quá, không ai chịu thua, cứ chiếm lấy chỗ mà chơi mãi.
Còn Viện trưởng Thái, khi đã cầm bài lên thì như biến thành một con người khác, bình thường ông ta nghiêm túc là thế, mà giờ lại còn giở trò.
Hễ mà đến lượt ông ta thua là ông ta liền cầm chặt lấy bài không chịu buông, hoặc là trách mắng Phùng Nhã Bình: "Con đánh không giỏi bằng ta, đi ra đi", hoặc là cười nói với Minh Phất Hiểu: "Con gái nuôi à, cho bố nuôi chơi thêm một ván nữa nhé".
Thật sự không còn cách nào khác, ông lại nói với Lâm Sương Sương: "Tiểu Lâm, để tôi chơi thêm nhé, cô ngồi bên cạnh chỉ dẫn tôi là được, có được không?"
Thế thì... thôi, cứ nhường cho ông ta vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play