Đầu Dạ Vũ giống như một bệnh nhân bị trúng gió, cố gắng nghiêng đầu nhìn Lâm Sương Sương, vô cùng tức giận.
Lâm Sương Sương xòe tay với cô ta:
"Tức giận sẽ trở nên xấu xí đó! Dù sao thì cũng đã vậy rồi. Vì vậy, nếu mấy người muốn dùng cò thìa để đầu độc hoặc là giả thần giả quỷ gì đó, e là không được rồi. Tôi đoán đúng chứ?"
"Cô, cô, cô không thể nào!"
"Có thể hay không thể, tôi cũng không muốn nói nhiều. Dù sao theo cách nói của Đái Tôn, kế hoạch của mấy người là hạ độc trước chín giờ. Nhưng cô xem đi, bây giờ là mấy giờ rồi! Ôi, Dạ Vũ, cô vẫn nên quay về giải thích rõ với Môn Chủ cô đã hại Đường chủ Cù thế nào đi, sẽ không có ai tới cứu cô đâu."
Lâm Sương Sương đặt đồng hồ ở trước mặt Dạ Vũ, Dạ Vũ chột dạ quay đầu đi, sau đó kinh ngạc quay đầu lại: "Cô nói Đái Tôn... Đái Tôn không có chạy trốn?"
"A, không có chạy trốn, vì cũng may sức chịu đựng của tôi tốt hơn anh ta một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play