Hơn 6 giờ, Lâm Sương Sương thức dậy.
Ánh sáng mặt trời chiếu vào cửa sổ, mọi thứ rất yên tĩnh, cô lấy miếng bông trong lỗ tai ra, lập tức nghe thấy tiếng khóc la, chửi bới, cãi nhau ồn ào ở hành lang.
“... Thật quá đáng, nhà khách này mà cho người ở ư?”
“Nhìn quần áo tôi đi! Sao mà mặc được nữa?”
“Quần áo thì tính là gì? Nhìn mặt tôi đi này, toàn là vết cắn của con rệp!”
“Không thể trách nhà khách được, chúng tôi vẫn bình thường mà?”
“Đúng vậy, đồng chí, đây là nhà khách nội bộ của chúng tôi, rất sạch sẽ, trước giờ chưa có ai phàn nàn về vệ sinh cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT