Lâm Sương Sương kể lại với Triệu Ấu Thanh toàn bộ những gì cô nghe được từ bà cụ Tần.
Mặt Triệu Ấu Thanh hết đỏ lại tím, cô ấy nắm chặt tay mình rất lâu, nói: "Dù sao em cũng không về đó nữa, mẹ Bùi Viễn Chí muốn nói thì cứ bảo để bà ta nói. Đến mẹ em cũng coi như em đã chết rồi, bọn họ muốn mắng thì mắng thôi."
Lâm Sương Sương gật đầu: "Đúng, em đã quyết định không trở về, vậy thì cứ mặc kệ bọn họ đi. Về vấn đề tiền nhà, bây giờ em không có việc làm, dù em muốn đưa ông Thái cũng không nhận đâu. Ơn lớn ngàn lời khó cảm tạ, ghi tạc trong lòng là được, từ từ sẽ đến lúc. Đây là vài bộ quần áo, chị mua cho em, không biết em có thích không."
Lâm Sương Sương lấy quần áo ra, vẻ mặt Triệu Ấu Thanh toàn là ngạc nhiên và vui mừng ngay tức khắc.
Cô ấy sờ mấy bộ quần áo, gấp lại cẩn thận, mím môi, nói: "Chị, mấy bộ quần áo này đẹp quá. Ở trấn mình không có đâu, nhất định là chị mua trên Tô Thành, giá... Giá bao nhiêu ạ?"
Lâm Sương Sương nói: "Không đáng là bao, cái này chị tặng cho em."
"Em... Chị ơi, chị đã cứu em, lẽ ra em tặng chị mới phải, em... Thật sự em...."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play