Sao trời vẫn rực rỡ như cũ, Diệp Minh Dương lái xuồng, Lâm Sương Sương quấn chăn bông, quay về bờ.
Hầu hết người dân trong làng đều đã tắt đèn, thế nhưng bếp nhà họ Diệp vẫn còn ánh sáng.
Lâm Sương Sương nói với Diệp Minh Dương: "Không biết là mẹ hay chị còn thức nhỉ? Thế này đi, anh đợi ở đây, em đi đánh lạc hướng họ trước, sau đó anh hãy vào."
Diệp Minh Dương gật đầu, kéo tay Lâm Sương Sương, viết chữ vào lòng bàn tay cô.
Lâm Sương Sương hiểu ý: "Được, em sẽ tìm cách dắt xe máy ra, rồi chúng ta lên thị trấn sống."
Lâm Sương Sương đã dùng chăn lau khô nửa đầu, nhưng cơ thể vẫn còn ướt. Lúc này, tốt nhất không nên bị ai bắt gặp.
Cô khẽ khàng đẩy cửa nhà, nghe thấy Trịnh Kim Nga đang lẩm bẩm một mình trong phòng bếp: "Trời ơi, Minh Dương, thằng bé này thật tình… Không biết đã dẫn Sương Sương đi đâu nữa! Tối muộn thế này rồi còn chưa về, nó không biết là phải đi ngủ sớm để mau có cháu à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT