Thấy Phùng Nhã Bình như vậy, Lâm Sương Sương thở dài, chậm rãi nói:
"Nhã Bình, cô tự nghĩ xem, tôi lừa cô thì có ích gì đâu? Cô bình tĩnh lại, nếu cô thật sự nghĩ như vậy, tôi cũng không còn gì để nói. Tô sẽ đưa cô về ngay, sau này chuyện của cô, tôi không quản."
"Nhưng nếu trong lòng cô có nghi ngờ, có buồn bã, cô không cần nói những lời giận dỗi này. Cô nói với tôi một câu, cô còn muốn biết thêm, còn muốn tát chết tên khốn đó, còn muốn không để ai biết mà kết thúc chuyện này thì tôi có thể để cô toại nguyện."
Phùng Nhã Bình căng thẳng, nắm chặt tay, một giọt nước mắt lớn rơi xuống.
Cô ấy đột nhiên ôm chầm lấy Lâm Sương Sương: "Sương Sương, những điều này không phải thật, đúng không? Tôi, tôi, tôi nghe thấy không phải đều không phải thật?"
Lâm Sương Sương vỗ nhẹ vào lưng cô ấy: "Là thật. Lần trước tôi đã muốn nói với cô, nhưng sợ cô không tin. Cho nên tôi mới cố ý dẫn cô đến nghe thử, nếu cần thiết, tôi còn muốn dẫn cô tận mắt chứng kiến. Anh ta còn có một đối tượng mà cả trấn đều biết, bán vải ở cửa hàng hợp tác xã cung tiêu, là một cô gái ngây thơ giống như cô, những gì cô vừa biết, cô ấy còn chưa biết gì đâu."
Phùng Nhã Bình lập tức bật khóc nức nở:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play