Có xe đạp, đi nhanh hơn đi bộ nhiều.
Nhưng xe đạp chở hai túi cá to, đi đường xa cũng rất vất vả.
Lâm Sương Sương đạp xe, trước tiên đi đến thị trấn, con đường đến thành phố cô không quen lắm.
Nhưng thời buổi này, từ nông thôn đến thành phố, thường chỉ có một con đường lớn, Lâm Sương Sương bèn mạnh dạn đạp xe theo con đường lớn.
Đạp đến toát mồ hôi, trời dần dần sáng, người đi đường bắt đầu đông đúc, thậm chí xe buýt cũng bắt đầu chạy, lúc này Lâm Sương Sương mới đến một thị trấn lớn, nhìn cảnh tượng tấp nập người qua lại, còn náo nhiệt hơn cả trấn Đông Sơn.
Lâm Sương Sương hỏi thăm một chút, nơi này gọi là trấn Mộc Đô, là thị trấn lớn nhất ở ngoại ô Tô Thành.
Lâm Sương Sương đạp không nổi nữa, bèn dừng lại ở trấn Mộc Đô, hỏi thăm người dân, tìm đến khu chợ tự phát mà nông dân tụ tập bán rau, chen vào giữa một đám các bác nông dân, bắt đầu bán cá.
Vừa mở túi cá ra, đã có một người phụ nữ tiến đến: "Ồ, cá tươi quá, còn sống nguyên đây này! Bán thế nào đây cô gái?"
Lâm Sương Sương vừa lau mồ hôi vừa nói: "Tôi cũng không mang theo cân, bán theo con, một con một đồng."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play