Lâm Sương Sương nhắc đến con cái, Lâm Minh nhìn Từ Tiểu Xuân.
Cuối cùng, lần này, anh ta có chút lúng túng cúi đầu, nửa ngày sau mới lí nhí nói:
“Cái đó… Trước kia, chẳng qua anh cũng chỉ muốn kiếm thêm chút tiền…”
Lâm Sương Sương: “Ai mà chẳng muốn kiếm nhiều tiền. Nhưng nếu đã không có đầu óc, thì phải chăm chỉ một chút, anh thì ngược lại, không những không có đầu óc, còn chỉ muốn lười biếng, cũng không nghĩ xem, trên trời có thể rơi xuống vàng sao? Anh nghe cho kỹ, bây giờ chị dâu ba đang mang thai, không làm việc đồng áng được, mẹ cũng đã lớn tuổi rồi, bố thì suốt ngày lười biếng, chẳng chịu giúp đỡ mẹ, anh trước tiên hãy về nhà làm ruộng cho tốt. Nếu anh có thể mỗi ngày đều ra đồng làm việc, qua vụ mùa, em sẽ giới thiệu cho anh một công việc ở thành phố, mỗi tháng ba mươi đồng.”
Lâm Minh trợn to mắt: “Em gái, em nói thật sao?”
“Đương nhiên là thật. Anh tưởng em nói năng bừa bãi giống anh chắc!”
Lâm Minh ngượng ngùng: “Không, không phải, ý anh là, em gái em thay đổi nhiều quá, không giống em của trước kia nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT