Nhìn bóng dáng của A Sửu, Lâm Sương Sương khẽ thở dài trong lòng.
Nhưng cô vẫn nhanh chóng đưa cái vạc tráng men và đôi đũa trong tay cho anh: “Mau ăn đi, còn nóng đó.”
A Sửu khựng lại một chút, chậm rãi nhận lấy cái vạc tráng men, rồi ăn cơm thật nhanh.
Sương mù dày đặc xen lẫn mưa phùn bao quanh cả hai người, bọn họ cứ đứng như thế, một người thì ăn, một người thì chờ.
Chờ đến khi A Sửu ăn xong rồi, Lâm Sương Sương nhận lại cái vạc tráng men, vừa ôn hòa vừa kiên quyết nói với anh:
“Sương mù dày đặc như vậy, anh mau trở về nghỉ ngơi đi. Hiện tại đã không còn chuyện gì nữa rồi, tôi cũng muốn đi ngủ một chút để lấy sức đạp xe lên trấn trên. Còn có, A Sửu, mặc kệ anh nghĩ như thế nào, thì tôi cũng muốn nói... Một tiếng, cảm ơn anh.”
Chắc cô đã nói rõ ràng rồi nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT