Từ Tiểu Xuân lúc này mới giương mắt nhìn Lâm Sương Sương, miễn cưỡng cười cười: "Em tới rồi. Chị không nghĩ gì cả. Em ngồi đi, làm khó em đi tới đi lui rồi.”
Lâm Sương Sương tự kéo ghế qua ngồi, nhìn trái nhìn phải, nói: “Chị chồng em có được không? Có đưa cơm hay gì sang không?”
Từ Tiểu Xuân gật gật đầu: "Rất tốt, tính tình cũng ôn hòa. Nhưng thật ra chị chồng của em… Em gái à, mắt chị ấy không tốt, đặc biệt mang đồ ăn đến cho chị, chị thật đúng là rất áy náy”
“Đừng lo. Chị ấy… Vô cùng tài giỏi." Lâm Sương Sương an ủi cô ấy, cười cười.
Từ Tiểu Xuân cũng cố gắng cười cười, nói:
“Vậy thì đúng rồi. Chị ấy nói cho chị biết, cá là em bắt, canh là chị ấy nấu. Chị ấy còn nói, rất nhiều phụ nữ có thai ngửi thấy cá lập tức cảm thấy muốn nôn, nhưng cá tốt cho phụ nữ có thai, muốn chị thử xem, nếu có thể ăn, ngày mai chị ấy lại nấu cái gì đó. Không ngờ, chị ấy là một người mù, còn giỏi hơn chị, nấu ăn ngon như vậy, hoàn toàn không tanh, chị đều đã ăn hết rồi. Chị ấy thật sự rất tài giỏi.”
Từ Tiểu Xuân nói xong, ánh mắt vẫn luôn quan sát vẻ mặt Lâm Sương Sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play