Trịnh Kim Nga rất vui mừng, những nếp nhăn trên trán cũng giãn ra vì cười. 
Lâm Sương Sương không nhịn được cười theo: “Vậy thì tốt quá rồi. Mẹ cứ làm từ từ, đợi con ra phụ.”
“Không cần không cần đâu, mình mẹ làm cũng được rồi.”
Trinh Kim Nga vui vẻ rời đi.
“Sương Sương về rồi à.” Diệp Tĩnh Trinh đeo tạp dề ra đón. 
Cô ấy nhìn bóng lưng của Trịnh Kim Nga rồi mỉm cười nói:
“Lúc em chưa về, mẹ cứ vui vẻ kể chuyện này mãi! Mẹ nói đất xốp hơn cả dùng máy cày nữa, nhưng cũng không giống vết cuốc, không biết tại sao lại như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play