Từ Tiểu Xuân đột nhiên dừng lại.
Cô ấy ngơ ngẩn nhìn vào ngọn cỏ trước mặt, dường như đang phân vân không biết nên nói với Lâm Sương Sương thế nào.
Cuối cùng, cô ấy sụt sùi một lúc lâu, mới nói tiếp: "Anh ba của em, anh ấy có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Người phụ nữ đó còn đến tận nhà mắng chửi chị, nói anh ba… Luôn chán ghét chị, muốn ly hôn với chị, nhưng nghĩ đến chuyện ly hôn rồi sẽ không lấy lại được tiền sính lễ, cảm thấy thiệt thòi. Cho nên mới coi chị như người ở mà sai khiến, không thèm động đến chị. Nhưng mà... Nhưng mà..."
Từ Tiểu Xuân lại dừng lại, cắn chặt môi, cơ thể run lên nhè nhẹ, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời, chỉ úp mặt xuống đất khóc nức nở: "Sao anh ta có thể như vậy chứ, anh ta có còn là con người không, có còn là con người không..."
Tuy không biết cô ấy muốn nói gì nhưng nghĩ đến bộ dạng bảnh bao của Lâm Minh, Lâm Sương Sương đoán, chắc chắn Lâm Minh đã ngon ngọt dụ dỗ Từ Tiểu Xuân ở nhà làm trâu làm ngựa cho mình, còn bản thân thì ra ngoài hú hí.
Bây giờ Từ Tiểu Xuân biết Lâm Minh có người phụ nữ khác bên ngoài, chắc chắn cảm thấy mình bị lừa dối.
Ai, lòng người mà, có đôi khi chính là như vậy, cứ u mê trong bóng tối còn hơn, một khi đã biết mình bị lừa dối, chắc chắn sẽ vô cùng tủi nhục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT