Thấy Lâm Sương Sương không nói gì, Bùi Viễn Chí càng thêm đắc ý.
“Phụ nữ mà, đừng có bám riết lấy đàn ông quá, như tôi đây này, tôi không thích kiểu phụ nữ lúc nào cũng dòm ngó mình, cứ ngoan ngoãn ở nhà chờ đợi là được rồi, như vậy thì tốt biết mấy, đúng không?"
“Uầy, nhìn cô kìa, lần trước tôi vất vả lắm mới kiếm được mấy tấm vé, nhờ Tô Mai đưa cho cô, cô cũng không chịu đi, cô có bị ngốc không vậy?"
“Người ta bảo, đừng có tự làm khổ bản thân, người đàn ông của cô không thèm ngó ngàng tới cô thì cô ra ngoài vui chơi cho khuây khoả. Hôm nào rủ Tô Mai đi, tôi chở hai người đi đổi gió, được không?"
Nói năng hàm hồ bậy bạ cũng đã đành, cái tên này còn vừa nói vừa giở trò, lén lút nắm lấy tay Lâm Sương Sương.
Lần này, anh ta dừng lại, không động đậy.
Bàn tay lạnh lẽo ẩm ướt giống hệt những loài bò sát cuộn tròn trên cành cây trong rừng hôm nọ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play