Quay trở về vấn đề, Diệp Minh Dương lập tức nghiêm túc trở lại, anh móc tờ giấy ra rồi dặn dò Lâm Sương Sương: 
“Tôi đã sắp xếp xong hết rồi. Tôi đã hỏi bác sĩ, bác sĩ nói ngày mai sẽ cắt chỉ cho chị rồi quan sát thêm một ngày, nếu không có vấn đề gì thì sáng ngày kia là có thể xuất viện. Nên tôi đã bàn với bạn vào 11 giờ ngày kia sẽ đến cổng đón hai người. Đây là biển số xe, em giữ kỹ nhé.”
“Người này lái xe rất vững. Anh ta đeo mắt kính, hơi béo, em cứ gọi anh ta là Đại Kim là được, đồ đạc em cứ để anh ta bê hộ, không cần khách sáo, đừng tự làm mệt lắm. Em cũng đừng lo chuyện tiền bạc, tôi sẽ trả cho người ta. Còn phần của chị ấy, dù tốn bao nhiêu đi nữa, khi về tôi nhất định sẽ trả hết cho em.”
Còn rất chu đáo nữa. 
Lâm Sương Sương nhận lấy tờ giấy, đọc kỹ chữ bên trên.
Ừ thì, chữ cũng đẹp đấy. 
Nhưng mà hình như nét chữ này trông quen quen?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play