Nghĩ tới tất cả phiền não gần đây, Lâm Sương Sương che mặt, trong nháy mắt tâm lý như sụp đổ.
Cô muốn cố chịu, nhưng nhớ tới lời bác sĩ tâm lý đời trước nói, lúc tâm tình cần phát tiết thì phải phát tiết ra mới không khiến bản thân càng đau khổ.
Trong hang núi không có một ai, cô cũng không cần ngụy trang bản thân nữa. Mấy ngày nay thật sự quá mệt mỏi rồi. Cô muốn phát tiết một lần.
Lâm Sương Sương nằm trên tảng đá lớn khóc to.
"Hu hu, bà ơi, bà Trinh ơi. Đều bắt nạt cháu. Bọn họ đều bắt nạt cháu... Cháu muốn về nhà, hu hu, bà Trinh ơi. Cháu đã rất cố gắng rồi, nhưng không lo được tiền. Hu hu, cháu nên làm gì bây giờ, hu hu..."
Phần lớn thời gian Lâm Sương Sương đều khóc thật to lên, khóc hết tất cả uất ức, bất an, cô độc, nôn nóng của mình từ sau khi xuyên không đến.
Tiếng khóc vang vọng bên trong hang đá. Ở một nơi mà Lâm Sương Sương không nhìn thấy, có một tảng đá động đậy mấy cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT