Tử Hiên vừa về tới nhà liền bắt đầu lên internet lục soát tất cả các tin tức có quan hệ đến Trình Phong. Nhưng nhìn tới nhìn lui đều là tin tức xì- căng - đan của hắn, người đàn ông này quả nhiên như lời Ngô Tĩnh nói hoa tâm củ cải (nghĩa là lừa dối lăng nhăng), hình ảnh của hắn không phải ôm mấy cô này đi khách sạn chính là đi quán bar, vừa nhìn là biết điển hình của loại con nhà giàu phá gia chi tử.
Tuy nói paparazi hay đưa tin vịt, thế nhưng nhiều tin đều nhắm thẳng vào cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ của hắn e là cũng không phải không đúng sự thật. Một gã lăng nhăng ong bướm thế mà người kia nỡ nào giao cuộc đời mình cho hắn hay sao? Chẳng lẽ mắt nhắm mắt mở?
Tử Hiên làm sao cũng không tin, Vũ Hàm không phải loại người ham thích hư vinh, trong đó nhất định có ẩn tình gì khác, thế nhưng hiện nay những tài liệu này xem ra không có manh mối nào.
Cà phê một ly lại một ly, trước mắt nhìn thấy vô số tin tức của Trình Phong trêu hoa ghẹo nguyệt, tiêu tiền như nước. Suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra nguyên nhân gì cho hợp lý, hay là ngày mai trở về cục nói sau đi.
Sáng sớm hôm sau Tử Hiên đến phòng làm việc của mình, kéo rèm cửa sổ lên và mở máy vi tính ra lợi dụng mạng lưới của cảnh cục bắt đầu điều tra hồ sơ về Trình Phong. Nhưng ngoại trừ tiền lương từ chức vị của hắn cùng với thuộc hạ và tài sản thì cũng không có cái gì khác.
Suy tư một chút Tử Hiên hôm nay buổi chiều nghỉ sớm, sau đó cô lái xe đi tới bệnh viện Nhân Tâm, dừng xe lại cách cổng bệnh viện một khoảng cách. Tử Hiên mang kính râm cùng mũ cải trang đi tới hỏi các hộ lý bác sĩ Trần hôm nay tan tầm hay chưa. Biết được Vũ Hàm vẫn còn ở văn phòng, cô liền trở về trong xe chờ đợi.
Một lát sau thì thấy lái xe Vũ Hàm ra, Tử Hiên lái xe ở phía sau duy trì khoảng cách nhất định theo dõi Vũ Hàm phía trước. Nàng đầu tiên là đi cửa hàng tiện lợi mua ít đồ, sau đó trực tiếp về nhà.
Nhìn lên lầu gian phòng quen thuộc đã sáng đèn chứng minh chủ nhân đã về đến nhà. Không biết bây giờ Vũ Hàm đang làm gì? Ăn cơm hay là đang xem mấy quyển sách y học dày cộm? Nghĩ trước đây Vũ Hàm hay làm hai chuyện này cùng một lúc, khi đó Tử Hiên sẽ chạy tới lấy sách của nàng kiên quyết không cho nàng xem, nói là một lòng không thể làm hai việc; hoặc là tự tay cô đút cho nàng ăn, còn nàng thì cầm sách xem. Bây giờ suy nghĩ lại những hạnh phúc nhỏ nhoi ấy bây giờ lại là một loại xa xỉ.
Mà giờ khắc này một người ở dưới lầu, một người ở trên lầu nhưng không thể gặp nhau, Tử Hiên cứ thế lẳng lặng ngồi trong xe ngửa đầu nhìn cánh cửa sổ trên đó đờ ra hồi tưởng lại những chuyện vui vẻ của các nàng trước đây.
Hơn một tiếng mà chỉ thấy một bóng người đứng trước cửa sổ, nhìn như đang suy nghĩ điều gì đó trông ra cửa sổ không nhúc nhích, duy trì động tác này hồi lâu mới xoay người rời đi.
Tử Hiên dưới lầu đợi một hồi cũng không thấy bóng dáng Trình Phong đâu, cô thở dài lưu luyến đưa mắt nhìn gian phòng kia rồi cũng quay về. Cứ như vậy liên tục theo dõi mấy ngày phát hiện Vũ Hàm sinh hoạt đều rất quy luật, từ bệnh viện về nhà hoặc là đi siêu thị, ngoại trừ những việc này cũng không hề đi nơi khác. Đây chính là điểm khả nghi, theo lý thuyết mà nói bọn họ sắp đính hôn, tại sao lại không gặp mặt? Trình Phong cũng chưa xuất hiện ở nhà Vũ Hàm, như vậy cho thấy bọn họ không có ở cùng nhau, rất rõ ràng những lời trước kia người kia nói với cô đều là lời nói dối.
Mặt khác Tử Hiên cũng nói với Lý Bân ngầm hỗ trợ theo dõi Trình Phong, theo đó được biết hắn vẫn như trước đời sống phong phú, tuy nói thời gian này ít cùng những mỹ nhân lộng lẫy qua lại nhưng vẫn như thường lệ cùng một đám cẩu bằng hữu kết bạn chơi bời thâu đêm mãi đến tận hừng đông mới giải tán.
Mắt nhìn ngày bọn họ đính hôn gần kề mà mình không có chút xíu manh mối gì, cũng không biết phải tra từ đâu, điều này thực làm Tử Hiên đau đầu. Cô dặn dò Lý Bân trước tiên tạm thời không cần theo dõi, yên lặng chờ xem tình hình rồi tính.
Ngay trước khi đính hôn một ngày, Vũ Hàm nhận được điện thoại của Trình Phong nói là hắn hẹn bằng hữu ra ăn cơm vì những người kia ngày mai không thể đến dự lễ đính hôn được cho nên hôm nay mới cùng ăn một bữa.
Vũ Hàm vốn không muốn tham gia nhưng Trình Phong nói những người kia là con cái của đối tác làm ăn với cha của hắn, nếu như không đến thì coi không được, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác của bọn họ, cũng gián tiếp làm ảnh hưởng đến ấn tượng của cha hắn đối với hắn, sẽ dẫn đến việc hắn tiếp quản công ty càng kéo dài.
Chuyện này kéo dài có nghĩa là thỏa thuận của hai người đồng thời cũng sẽ kéo dài thời hạn, Vũ Hàm không thể làm gì khác hơn là đồng ý, nàng liền thay đổi quần áo an vị trong phòng chờ Trình Phong đến đón.
Nhìn đầu giường vật kia bị cô ấy ném hỏng rồi, ngoài những hạnh phúc hiếm hoi chỉ có bi thương xông vào lòng. Nàng mở ngăn kéo, kia là chiếc nhẫn Tử Hiên từ Vân Nam mua về, nó vẫn lặng lẽ nằm ở bên trong ngăn tủ. Từ khi chia tay ngày đó nàng liền tháo xuống nhưng mỗi ngày về nhà đều sẽ nhìn qua, bất luận là khi nào nàng vẫn nhớ, vẫn vấn vương người kia.
Lúc biết được scandal của Tử Hiên và Ngô Tĩnh trái tim của nàng thật đau, khi thấy hai người họ ở tiệc khánh công cử chỉ thân mật, một khắc đó nàng ghen, dù biết mình không thể như vậy thế nhưng tâm tình cũng không khống chế nổi, sợ bị phát hiện nàng liền vội vàng đi vào phòng vệ sinh.
Không nghĩ người kia lại theo mình vào phòng vệ sinh. Khoảng khắc bị cô ấy nhìn thấy mình hai mắt đỏ hoe lúc đó chỉ có thể nói dối rằng mình bị kính sát tròng làm đỏ mắt. Nhưng người thông minh, tinh tế như Tử Hiên làm sao lại sao không biết nàng xưa nay không dùng kính sát tròng.
Và khi cô ấp lần nữa gặng hỏi mãi, đến cuối cùng nàng còn bị cô ấy ôm vào ngực, lúc này tự nhiên nàng không còn gì để nói, còn tùy ý để người kia vừa ôm vừa hôn môi, còn nàng hoàn toàn quên mất từ chối.
Nhìn khuôn mặt quen thuộc gần kề, gương mặt trơn mịn ngày nào hôm nay lại hằn lên vài vết thương, trong lòng nàng cảm thấy buồn phiền và đau lòng. Trên môi cảm thụ nụ hôn ôn nhu của cô ấy, còn con tim trong khoảng khắc này đã triệt để trầm luân, thật hy vọng thời gian vào đúng lúc này dừng lại.
Ngay khi hai người say mê thì tiếng nói của Trình Phong kéo nàng về thực tế, nàng không thể không nhẫn tâm cắn vào môi Tử Hiên. Lúc rời đi còn nhẹ nhàng cùng người kia nói một câu xin lỗi, câu này bao hàm quá nhiều ý nghĩa. Xin lỗi vì đã thương tổn Hiên, xin lỗi, em yêu Hiên.
Vũ Hàm đang chìm đắm trong hoài niệm chợt nghe có tiếng chuông cửa vang lên đưa tâm tình của nàng trở về. Vũ Hàm đóng lại ngăn kéo, đứng lên đi về phía cửa chỉ thấy Trình Phong trang phục chỉnh chu tới đón nàng đi ăn cơm. Hắn vừa thấy Vũ Hàm liền đứng ngây ra cảm thán: "Vũ Hàm, em thật đẹp!"
Trong lòng của hắn âm thầm suy nghĩ quả nhiên so với những mỹ nhân phấn tục kia nàng đẹp hơn rất nhiều, không uổng phí mình từng bước tỉ mỉ lên kế hoạch, bây giờ xem ra hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay. Sớm muộn gì hắn phải đem nữ nhân lạnh băng trước mặt này ôm vào lòng, làm cho nàng thần phục hắn.
Tuy rằng bọn họ đã thỏa thuận chỉ làm một đôi phu thê hữu danh vô thật, như vậy thì thế nào? Trình Phong tự nhận hắn không phải là chính nhân quân tử, nào có đạo lý con mồi đến miệng lại để nó tẩu thoát, huống hồ còn là một đại mỹ nhân. Trần Vũ Hàm, em liền chờ coi đi!
Vũ Hàm không hề biết sự toan tính của Trình Phong, nghe hắn khen nàng đưa bộ mặt không cảm xúc sau đó nói lời cảm ơn, hai người cùng nhau xuống lầu.
Đến nhà hàng đã thấy một đám người trẻ tuổi ăn mặc lòe loẹt, vừa nhìn là biết bọn công tử công nương con nhà giài, nghe bọn họ gọi mình là chị dâu, Vũ Hàm cảm thấy vô cùng phản cảm. Nhưng dù gì vẫn phải xã giao, thật vất vả ăn xong cơm mà đám người kia còn nói muốn tiếp tục đi quán bar vui vẻ.
Trình Phong thấy nàng sắc mặt khó coi cũng biết nàng đang suy nghĩ gì, hắn đi lên trước thì thầm bên tai nàng một câu uy hiếp: "Còn nhớ tôi đã nói với em gì không? Nếu như muốn sớm có tự do, sớm ngày cùng vị kia cảnh sát kia đoàn viên thì em nên ngoan ngoãn hợp tác! đừng để chuyện tương tự như hôm ở tiệc khánh công xảy ra lần nữa"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT