Cố Vân Đông sửng sốt, quay đầu nhìn về phía hậu viện.
Tiếng gõ cửa ở hậu viện vừa dồn dập lại vừa dùng sức, giống như đang muốn tới gây sự.
Ngay cả Tiểu Lục đang hôn mê cũng bị âm thanh này đánh thức, hắn mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Ngay sau đó nghĩ đến chuyện mình gặp phải trước khi hôn mê, theo bản năng lập tức kêu lên. Bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói quen thuộc của Cố Vân Đông: “Đừng kêu, là ta.”
Tiểu Lục nhìn về phía phát ra âm thanh, vô cùng kinh ngạc: “Biểu cô nương?”
Bây giờ hắn là học trò của Biển Hán, gọi một tiếng biểu cô nương cũng bình thường.
Nhưng ngay sau đó hắn lại nhìn thấy người đàn ông hôn mê kia, vội vàng muốn đứng lên, chỉ là mất máu quá nhiều, làm cho trước mắt hắn choáng váng, người lại ngã xuống.
“Biểu cô nương, người này không biết là người phương nào, lúc mới rạng sáng đột nhiên hắn trèo tường vào, trên người còn bị thương.”
Cố Vân Đông gật đầu, tiếng gõ cửa ngày càng lớn hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play