Cố Vân Đông dần dần trở nên thân thiết với Nhị phu nhân, lúc này mới biết được, mười tám năm nay Nhị phu nhân không hề rời khỏi đảo.
Một hòn đảo nhỏ, trên đảo ngoại trừ người nhà họ Bạch ra thì không có hàng xóm hay người đi đường, bọn họ không được tiếp xúc với những thứ mới lạ ở bên ngoài, không biết thế giới bên ngoài đang xảy ra những chuyện gì.
Ở cái phủ đệ to như thế, mỗi ngày đi dạo một chút, có thể nói chuyện cũng chỉ có chị dâu là đại phu nhân.
Nhưng đại phu nhân là đương gia chủ mẫu nhà họ Bạch, chuyện khiến bà bận rộn nhiều vô số kể. Bà còn có con trai, con dâu, cháu trai, cháu gái, thỉnh thoảng còn phải đến thăm người nhà mẹ đẻ, mở mang kiến thức bên ngoài thế giới.
Mà Nhị phu nhân…… Vẫn phải ở lại trong Bạch phủ.
Tuy rằng Bạch phủ tráng lệ huy hoàng tựa như chốn bồng lại tiên cảnh, nhưng cũng chẳng khác nào một nhà tù, giam lỏng nhị phu nhân trên cái đảo này, khiến bà hoàn toàn tách rời khỏi xã hội bên ngoài.
Cố Vân Đông chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã cảm thấy hít thở không thông.
Mà bệnh của Nhị phu nhân là tâm bệnh, cách sống ngột ngạt như vậy, tâm bệnh không ngày càng nghiêm trọng mới là lạ.
Cố Vân Đông đối với Nhị phụ nhân có chút đồng tình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play