Người Bạch gia nói đến những việc này, vẫn còn có chút xúc động.
Đối bọn họ mà nói, hai người Thiệu Thanh Viễn chính là ân nhân, nên khi họ tới Bạch phủ đương nhiên phải được nhận đãi ngộ tốt nhất.
Nhìn thấy bọn họ đi đường mệt mỏi, Bạch phu nhân vội nói: “Phòng cho khách đã được dọn dẹp sạch sẽ, Thiệu công tử và Thiệu phu nhân vì chuyện của nhà ta đã phải đi mấy ngày đường, cũng nên nghỉ ngơi trước, có chuyện gì ngày khác chúng ta lại nói.”
“Đúng vậy đúng vậy, sắc trời cũng không còn sớm, mấy vị đi nghỉ ngơi trước, có yêu cầu gì cứ việc nói, cứ xem nơi này như nhà của mình, không cần khách khí.” Bạch lão gia cũng cười nói.
Có thể nhìn ra được, vị Bạch lão gia này dường như có chút thật thà chất phác.
Ngược lại không quá giống với Bạch Chi Ngôn, cũng có chút khác so với tưởng tượng.
Cố Vân Đông thực sự có chút mệt mỏi, vì vậy cũng không hề khách khí, để Bạch Chi Ngôn dẫn đến Long Quỳ Viện để nghỉ ngơi.
Nghe thấy Long Quỳ Viện, khóe miệng Cố Vân Đông có chút run rẩy.
Y dược thế gia không hổ là y dược thế gia, ngay cả tên sân cũng là dược liệu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play