Cố Vân Đông nhìn theo hướng ngón tay của Bạch Chi Ngôn, quả thực nhìn thấy loáng thoáng có một căn nhà ở phía xa.
Ở một nơi hẻo lánh như vậy, chỉ có một căn nhà, trông cũng quá hoang vắng.
Trong lúc nói chuyện, gã sai vặt vẫn luôn đi theo Bạch Chi Ngôn bước tới, hắn đã sắp xếp đồ đạc trong xe ngựa của bọn họ, dùng đòn gánh, bên trái một cái rương, bên phải một cái túi lớn, trên lưng còn có một túi nải lớn gần như che đi hơn phân nửa cơ thể hắn
Xem đòn gánh kia cong xuống, cái rương và cái túi thoạt nhìn cũng không nhẹ.
Đồng Thủy Đào nhìn thấy, đột nhiên nhíu mắt lại, bắt đầu xắn tay áo nóng lòng muốn thử.
Xét về sức lực, nàng cũng chưa từng thua.
Vì thế nàng cũng trèo lên xe ngựa, lấy hết túi này đến túi khác mà Thiệu Văn đang thu dọn, đặt chúng trong rương, sau đó bắt đầu buộc chặt dây thừng.
Cố Vân Đông thấy vậy, mí mắt giật giật, ngăn nàng lại: “Đồ chúng ta muốn lấy không nhiều lắm, những đồ khô này để ở trong xe ngựa đi, muội không cần thiết phải mang hết theo.”
Dứt lời, cô chỉ lấy mấy tay nải: “Mang mấy cái này đi là được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT