Tâm tình La Kỳ vẫn rất suy sụp, tối hôm qua cô bé gần như không ngủ được, sáng sớm lại phát hiện mẹ qua đời, cả người đã suy sụp, khóc một lúc trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Cố Vân Đông ôm cô bé đến giường bên cạnh, đắp chăn cho La Kỳ sau đó cô mới nói với một thím bên cạnh: "Phiền thím chiếu cố nàng một chút.”
Thím kia sững sờ, theo bản năng gật gật đầu.
Lúc này Cố Vân Đông mới đi đến bên cửa, nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn vẫn đứng đó.
Hắn gật đầu: "Ta tìm người hỗ trợ.” Nói xong hắn xoay người đi ra ngoài.
Lúc này mới có một đại thẩm lại đây, hồ nghi nhìn Cố Vân Đông: "Vị này, vị phu nhân này. Xin hỏi ngươi là..."
Cố Vân Đông nói: "Ta là bằng hữu của Cổ Ngọc Văn, khi còn sống nàng ấy đã phó thác La Kỳ cho ta, hậu sự của nàng ấy, ta cũng sẽ tận lực lo liệu. Nhưng còn phải phiền các vị hàng xóm giúp đỡ, để cho nàng yên tâm ra đi."
“Phải, phải, Ngọc Văn lúc trước sống khổ sở, hiện giờ người đã đi, chúng ta có thể giúp một tay thì giúp một tay."
“Ngọc Văn giao phó La Kỳ cho ngươi?” Có người thở phào nhẹ nhõm: "Đây cũng là chuyện tốt, bằng không một tiểu hài tử như con bé, ở loại địa phương này cũng quá gian nan."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT