Đao ca dặn dò xong việc ở bên ngoài thì trở về, vừa đi vừa nói: "Thuyền đã chạy rồi, nhiều nhất một canh giờ là có thể đến, ngoảnh lại..."
Lời còn chưa dứt, đã nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn đang cầm một cái bình sứ ra, từ bên trong đổ ra một viên thuốc đưa cho Cố Vân Đông, nói cô pha với nước sôi rồi uống.
Đao ca tiến lên phía trước vài bước, còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy giọng nói bất đắc dĩ của Thiệu Thanh Viễn vang lên: "Đã nói với nàng, bảo nàng không cần đi theo, nàng lại không nghe, thân thể lại thấy không thoải mái rồi đúng không?"
“Chắc vì ngày hôm qua ăn nhiều hải sản thôi, không sao, dù sao chàng cũng là thái y..." Nói được một nửa, Cố Vân Đông làm như mới nhớ tới đây là bên ngoài, lập tức chuyển đề tài nói: "Dù sao chàng là đại phu, có chàng ở đây, ta sợ cái gì. Chàng xem, vừa uống thuốc này, ta đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi."
Đao ca kinh ngạc: "Thiệu công tử còn là thái y?” Thái y trẻ tuổi như vậy sao?
Thiệu Thanh Viễn ho nhẹ một tiếng, nói: "Hy vọng Đao ca giữ bí mật giúp ta.”
“Thái y có thể ra khỏi kinh thành sao?”
Thiệu Thanh Viễn cười nói: “Không phải vì nghe nói thần y ở vùng Thanh Châu này sao? Cho nên mới đặc biệt xin nghỉ phép, muốn tới tìm người, xin chỉ giáo y thuật."
Đao ca vung tay lên: "Đó đều là lời đồn, ở vùng Thanh Châu này làm gì có thần y gì, nhiều năm như vậy cũng không ai biết thần y ở nơi nào. Cũng không biết là ai truyền ra, thành thật mà nói, đúng là có không ít đại phu chạy về đây, kết quả đều thất vọng trở về.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT