Trương mẫu thấy cô đồng ý thì rất cao hứng, vội vàng lắc đầu: "Không phiền.”
Cố Vân Đông đang định xoay người đi xem nguyên liệu nấu ăn, không nghĩ tới lúc này ngoài cửa đột nhiên có người tiến vào, rèm cửa bị vén lên, một trận gió lạnh mạnh mẽ thổi vào.
"Hắt xì..." Cố Vân Đông nhịn không được hắt hơi một cái.
Mọi người trong phòng bếp nhìn về phía cô, có chút lo lắng hỏi: "Chủ nhân, ngài không sao chứ?”
"Không sao, vừa rồi mũi hơi ngứa mà thôi." Cũng may không hắt hơi vào nguyên liệu nấu ăn, chắc là lúc nãy chạy lên chạy xuống bị đổ mồ hôi, bây giờ lại bị gió lạnh thổi vào nên mới như vậy.
Xem ra lát nữa phải uống chút canh gừng để giải hàn, nếu không sau khi trở về lại bị người nào đó trừng mắt lên.
Nghĩ đến Thiệu Thanh Viễn, Cố Vân Đông không nhịn được mím môi cười.
Cô thuận tay cầm khăn lau mũi, lau xong mới phát hiện là cái khăn thêu chữ Thiệu kia, nhất thời ảo não.
Thật sự bận rộn đến đầu óc choáng váng, khăn tay này không thể lau, lúc trước đã có chút cũ rồi, nếu lại giặt giặt chải chải, khéo lại nhận không ra nữa mất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play