Thím Trương lau mặt, hơi nghẹn ngào nói: "Ta đã nghe Nghênh Nguyệt nói, ngay từ đầu con bé có tâm tư bất chính, đây là lỗi của con bé, cũng là lỗi của ta. Nếu không phải vì ta, con bé cũng sẽ không..."
Nói xong ngẩng đầu lên: "Chủ nhân, ngài là người tốt, hai mẹ con chúng ta gặp được ngài, là phúc khí lớn nhất đời này. Ngài chẳng những cứu ta, cũng cứu Nghênh Nguyệt, phần ân tình này, chúng ta sẽ ghi nhớ ở trong lòng, sẽ báo đáp ngài.”
“Thím không cần như vậy, ta và Trương Nghênh Nguyệt cũng đã ký khế thư."
"Ta biết ta biết, ngài đã cho con bé chiếm tiện nghi lớn, ngài đối với nhà chúng ta thật sự ân trọng như núi, ta cũng không biết nói cái gì mới tốt."
Cố Vân Đông: "Được rồi, thím nói ân lớn thì ân lớn đi.”
"Chủ nhân, ta muốn đưa Nghênh Nguyệt trở về dưỡng thương." Thím Trương nói.
Cố Vân Đông gật đầu: "Không thành vấn đề, hiện tại nàng ấy không có vấn đề gì, nhớ đúng giờ bôi thuốc là tốt rồi.”
Trương mẫu lại một trận cảm kích rơi nước mắt, mắt thấy trời sắp tối, lúc này mới đưa Trương Nghênh Nguyệt về nhà trước.
Hai ngày kế tiếp, Cố Vân Đông vừa chờ cửa hàng hong khô, vừa cùng Cát thị chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT