Cố Vân Đông hít một hơi thật sâu, rồi ngồi xuống cùng Thiệu Thanh Viễn.
Ăn hai miếng, cô dường như nhớ đến cái gì đó, quay sang hỏi Đồng Thủy Đào ngồi ở một cái bàn khác.
“Đã mang thức ăn qua cho Trương Nghênh Nguyệt chưa?”
“Mang qua rồi ạ, đại phu nói hiện giờ nàng ấy không thích hợp ăn mấy món nhiều gia vị, cho nên muội nấu cho nàng ấy ít cháo, và hai món xào.”
Cố Vân Đông nghe xong gật đầu, lúc này mới không băn khoăn nữa, bắt đầu ăn.
Bên ngoài tuyết rơi ngày càng lớn, chỉ một lát mà trên mặt đất đã phủ một tầng tuyết dầy.
Cố Vân Đông ăn xong lập tức đi đắp người tuyết, Thiệu Thanh Viễn đến chơi cùng cô.
Đồn Thủy Đào ở bên cạnh cũng phát điên, lôi kéo Thiệu Toàn và mấy người đi dọn tuyết.
Mấy hạ nhân khác trong phủ lúc đầu còn có chút câu nệ, dù sao bọn họ cũng vừa mới tới Thiệu phủ không được bao lâu, mặc dù bọn họ biết gia và phu nhân đều là người hiền lành, nhưng cũng không thể thật sự buông thả được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT