Cố Vân Đông vẫy tay: "Thím nghỉ ngơi trước đi."
Thấy bà ấy cố gắng nói chuyện, cô tiến lên hai bước, ngay sau đó, cô thấy được nửa khuôn mặt của mẹ Trương đã sưng phù lên.
"Đây là. . ."
Mẹ Trương xấu hổ, vội vàng muốn che nửa khuôn mặt lại: "Thật ngại quá, dọa đến ngươi rồi."
Cố Vân Đông lắc đầu: "Trước hết thím đừng cử động vội." Lúc mẹ Trương vừa quay đầu, cô nhìn ra được bà ấy vô cùng đau đớn.
Cô hỏi Trương Nghênh Nguyệt: "Ngươi nói thím bị bệnh, chính là thế này sao?"
"Vâng." Trương Nghênh Nguyệt gật đầu, cụp mắt xuống nhìn nửa bên mặt của mẹ, mũi nàng không nhịn được mà chua xót: "Bắt đầu từ hơn một tháng trước, ta tìm đại phu đến xem, đại phu nói có thể mẹ ta bị côn trùng có độc gì đó cắn nhưng cụ thể là con gì thì không biết được. Đại phu cũng cho đơn thuốc, thuốc thoa ngoài da, thuốc uống cũng không ít, nhưng không có tác dụng gì. Tìm mấy đại phu rồi cũng đều không thể làm được gì, không giảm sưng, cũng may hơn nửa tháng nay, tình huống không nghiêm trọng hơn."
Nhưng trời vừa tối lại bắt đầu đau nhức, đầu cũng không thể cử động, mỗi lần cử động đều cực kỳ nhức.
Khó chịu nhất là lúc muốn ăn món gì, hoàn toàn không thể nào nuốt được, chỉ có thể uống một ít cháo, cũng không thể làm việc, cả ngày đều nằm ở trên giường, ngửa đầu nhìn lên trên trần nhà, ý nghĩ bệnh này không thể chữa trị, bản thân lại trở thành gánh nặng của con gái cơ hồ đã tra tấn mẹ Trương sắp điên rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT