Bạch Chi Ngôn suy nghĩ một chút, ngược lại cũng không phải là không thể nói.
Hơn nữa Cố Vân Đông nói đúng, nàng quen thuộc với phủ Tuyên Hòa, có lẽ sẽ giúp được.
Bởi vậy Bạch Chi Ngôn thở dài, nói: “Cao Phong đang tìm một nữ tử, nhưng đáng tiếc hắn không biết tên họ và tuổi của nàng, cũng không biết địa chỉ của nàng ấy. Chỉ biết rằng hai năm trước, đại khái…… người cao chừng này.”
Hắn thấy Thiệu Thanh Viễn thu tay bắt mạch về, liền giơ tay biểu thị chiều cao.
Cố Vân Đông nhíu mày, không biết tên họ, chỉ biết chiều cao của hai năm trước, như vậy thì quá khó khăn.
“Vậy hắn gặp được nàng ta ở đâu? Lúc ấy bọn họ nói gì? Đã làm gì?” Cố Vân Đông lại hỏi.
Bạch Chi Ngôn nói: “Tuy rằng tuổi tác của nàng ấy không lớn, thân thủ lại khá tốt, manh mối lớn nhất là nàng ấy có một cây nỏ vô cùng tinh xảo.”
Cố Vân Đông giật mình, trên mặt hiện lên một tia kỳ dị.
Thiệu Thanh Viễn cũng ngẩng đầu nhìn về phía cô, hai người liếc nhìn nhau đều trở nên trầm mặc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT