Cố Vân Đông cảm thấy có chút kích động, là danh nhân trong lịch sử đó, thật làm người ta kích động trong lòng mà.
Nhưng Cát thị lại cười gượng một tiếng, cúi đầu nhấp một ngụm trà.
Sau một lúc lâu mới nói: “Có lẽ…sẽ được ghi chép lai. Phụ nhân Cố thị đến từ một thôn nhỏ nào đó ở huyện Phủ Khai chăng?”
Cố Vân Đông: “……” Sử quan có thể làm người tử tế một tí không? Nữ nhân thì không xứng đáng có tên họ ư?
Thật mất hứng, Cố Vân Đông có chút nhụt chí uống một ngụm trà lớn.
Nhưng cô cũng biết, xa hội hiện giờ chính là như vậy, nói không chừng ngay cả hai chữ Cố thị cũng không có.
Trừ phi phải là người thật sự vô cùng vô cùng nổi danh, đừng nói đến việc cô chỉ là một dân thường, thậm chí cho dù là quý nữ hoàng thất, quốc mẫu Hoàng Hậu, cũng chỉ được ghi lại phong hào và tên dòng họ.
Bỏ đi, Cố Vân Đông cũng không quá quan tâm đến việc lưu danh sử sách, chỉ cần sống tốt là được rồi.
Bây giờ biết chuyện của Thiệu Thanh Viễn rồi, trong lòng cô cũng đã nắm chắc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT