“Tiếp tục nói.” Cố Vân Đông nhướng mày.
Hừm, nếu tới phủ Hà Định mới được biết, vậy quả thật không có cơ hội nói cho Thiệu Thanh Viễn.
Thôi Lan bị gió thổi đến choáng váng, lại vừa bị Cố Vân Đông dọa một trận như vậy, căn bản không có cách nào nghĩ ra một lời nói dối hoàn mỹ không có sơ hở, bởi vậy không cách nào ngoài ăn ngay nói thật cả.
“Thời điểm ta ở phủ Hà Định, đã cứu mạng cháu trai của một phú hộ, phú hộ kia vô cùng cảm kích ta và cha ta. Sau này ta vô tình nghe ông ấy nhắc tới Bạch Mộc Tử, ta nghĩ đến Thiệu Thanh Viễn lúc trước vì vị thuốc này mà hao phí nhiều tâm tư nên ta hỏi thăm vài câu. Phú hộ kia thấy ta cần vị thuốc này như vậy, vì báo đáp ơn cứu mạng của ta, hắn đã nói có một gốc ở chỗ con trai hắn trong kinh thành. Hắn có thể viết thư kể cho con trai những chuyện đã xảy ra, con của ông ấy chắc chắn sẽ cho ta Bạch Mộc Tử.”
“Là nhà nào trong kinh thành?”
Thôi Lan dừng một chút, nói: “Nghiêm gia - Cửa hàng kinh doanh trà tại kinh thành.”
Người kinh doanh trà.
“Vậy bức thư kia đâu?”
“Ta không giữ.” Thôi Lan trả lời: “Nghiêm lão gia viết xong thư, trực tiếp phái người đưa đến kinh thành, thân phận của cha ta Nghiêm gia cũng biết. Chờ sau khi chúng ta hồi kinh, Nghiêm gia tất nhiên sẽ đưa Bạch Mộc Tử đến phủ chúng ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT