Thôi Lan đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt, không dám tin nhìn Cố Vân Đông đang cười nhạo mình.
Nàng ta lắc đầu: “Không thể nào!!”
“Nếu ngươi không tin, ngươi có thể hỏi phu quân ta một chút.” Vẻ khinh thường trong mắt Cố Vân Đông càng thêm rõ ràng: “Ngươi cũng không nghĩ xem, Thiệu Thanh Viễn muốn cây thuốc kia để làm gì? Ngươi cũng nói hắn lẻ loi một mình, hắn lấy dược liệu kia cho ai? Cho bản thân dùng sao? Hay là cho tiệm thuốc của mình có thêm một vị thuốc? Nhưng ngươi đã từng gặp qua người bán thuốc nào lại nguyện ý đánh đổi mạng sống của chính mình chỉ vì một cây thuốc chưa?”
Thôi Lan lùi về sau một bước, sắc mặt trắng bệch.
Đúng vậy, nàng ta không nghĩ tới điểm này, nàng ta không dám nghĩ tới.
Cố Vân Đông cười: “Hiện tại, ngươi đã biết phu quân ta coi trọng ta thế nào rồi chứ? Nếu ta rời khỏi huynh ấy, vị thuốc kia của ngươi sẽ không có một chút tác dụng nào với huynh ấy cả.”
Hô hấp Thôi Lan dần trở nên dồn dập, nàng ta gắt gao nhìn Cố Vân Đông, dường như muốn tìm ra một chút dấu hiệu nói dối trên gương mặt cô.
Nhưng không có, ánh mắt Cố Vân Đông hiện lên tia khinh miệt, tràn đầy sự tự tin. Cố Vân Đông không ngại mình đi dò hỏi Thiệu Thanh Viễn, cũng không sợ sự uy hiếp của mình.
Thôi Lan nắm chặt lòng bàn tay, thiếu chút nữa chảy máu, nàng ta đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, mở miệng nói: “Nói như vậy là ngươi muốn Bạch Mộc Tử. Được, nếu ngươi rời khỏi Thiệu Thanh Viễn, ta sẽ đưa Bạch Mộc Tử cho ngươi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT